Đôi
dòng tâm sự sau những ngày tĩnh tâm tại Đan viện Xitô – Châu Sơn của Cộng đoàn
Giáo Phận Vinh tại Hà nội:
Một không gian yên tĩnh nhưng không trống vắng, một mảnh đất nhìn vắng
bóng người nhưng màu mỡ, xanh tươi, một Đan viện rộng lớn với những con người
nhỏ bé, đơn sơ nhưng đầy sức sống và chan chứa tình người… Đó là những gì mà
tôi cảm nhận được khi đặt chân lên Đan viện Xito – mảnh đất Thánh, con người
Thánh.
Mảnh đất mà nơi đây chứa đựng những con người đầy sức sống, đầy tình yêu
thương và chan chứa tình người. Một mảnh đất mà người ta không thể nghĩ tới là
chỉ có bàn tay của những Đan sĩ làm nên.
Một mảnh đất mà sẽ không bao giờ quên đối với những ai đã đặt chân đến dù chỉ
là một lần.