Viết cho em: Đông đến

Vậy là mùa Đông thứ 2 nơi mảnh đất tha hương này đang đến với Em. Quả là thời gian trôi thật nhanh! Em mới ngồi đếm từng ngày đặt chân đến đất nước Kăng gu ru mà tính đến hôm nay đã gần 2 năm. Thời gian như không đợi ai bao giờ và với Em cũng vậy, nhìn lại 2 năm tưởng chừng dài lắm nhưng nó đã và đang qua đi thật nhanh.

Mùa nào cũng thế, mỗi mùa đến là một nỗi niềm trong Em lại trào dâng như  muốn “ôm trọn” nó để được cảm nhận “hương vị” đúng nghĩa theo thời gian và không gian. Đông thường được nhắc đến với sự lạnh lẽo, buốt giá. Nhưng không chỉ là thế, bên cạnh đó Đông cũng luôn mang theo những hơi ấm, hay những tia lửa tình yêu để đốt cháy những cõi lòng cô đơn. Bởi thế, Đông đã thành khoảng thời gian mà nhiều bản tình ca được ra đời dưới sự cảm nhận của nhiều nhạc sĩ.

Viết cho Em: Trở về

Gặp lại Em sau ngày tĩnh tâm, khuôn mặt em như toát lên một điều gì đó thánh thiện, tươi vui và bình an từ sâu thẳm nội tâm của mình. Niềm vui như khó có thể kìm nén, Em vội chia sẽ những gì mà em đang mang trong mình sau khi trở về từ chuyến tĩnh tâm.

Dòng đời đưa đẩy, nên lâu nay đời sống đức tin của Em không còn được mặn mà như xưa. Thật thế, không thể trách Em khi biết về hoàn cảnh và những gánh nặng đang đè lên vai tuổi xuân của một cô bé, một thân một mình trên đất người. Em xa vòng tay của gia đình và bạn bè khi chưa kịp chớm tuổi đôi mươi. Tuổi thơ của Em lớn lên trong lũy tre làng và quanh vòng tay yêu thương của mọi người trong lối xóm. Đồng nghĩa là đức tin của Em được nuôi dưỡng bởi những lời kinh ngân nga sớm tối, tiếng chuông giáo đường vang vọng khắp thôn xóm và cả những lớp học giáo lý hỏi thưa râm ran quanh làng …

Vội vã đến - vội vã đi

Thoạt nhìn cuộc sống hôm nay dưới nhiều khía cạnh, người ta có thể tóm lại trong hai chữ “vội vã”. Thật vậy, dường như tất cả mọi thứ đang được đánh giá và nhìn nhận dưới khía cạnh tốc độ mà quên đi chất lượng, hiệu quả và những giá trị đích thực của nó. 

Ẩm thực thì xuất hiện những món ăn nhanh, ngon miệng và rẻ tiền. Ảnh hưởng của xu thế nên cũng xuất hiện những bộ phim kiểu “mì ăn liền” nhạt nhẽo, nhàm chán. Lĩnh vực chăn nuôi cũng tràn lan những quảng cáo dạng ‘siêu tăng trọng’, ‘siêu nạc’, ‘siêu tốc’. Không kém phần thì ngành trồng trọt cũng thịnh hành các loại thuốc kích thích biến xanh thành chín và có loại biến hoa quả đến cả tháng sau vẫn thấy thơm ngon. 

Viết cho Em: Đợi chờ một bóng hình

Em…! Vội vã với cuộc sống mưu sinh đã nhiều lúc khiến Em quên đi thời gian hay tuổi tác của mình. Sinh nhật tuổi hai mươi tháng trước cũng là lúc Em có cơ hội nhìn lại chặng đường ngắn, nhưng lại cảm giác dài với một cô bé yếu đuối xa nhà. Em bỗng giật mình như một sự tỉnh giấc sau ngủ dài của tuổi trẻ…

Vậy là Em đã bước sang tuổi hai mươi, tuổi mà người ta vẫn nói là đẹp nhất của tuổi trẻ, tuổi mà đâu đó đọng lại những nụ hôn ngọt ngào trong vội vã. Còn với Em thì khác, nhiều đêm Em vẫn thầm mong mỏi một hơi ấm của vòng tay ai đó, hay những cái ôm thật chặt để không cảm thấy cô đơn, hoặc là một bờ vai chắc cho một giấc ngủ dài…

Viết cho Em: Mối tình đầu không có hồi kết

Em…! Cuộc sống xa nhà với Em bây giờ không còn là vấn đề đáng lo nghĩ: sinh hoạt, công việc hay học hành đã trở nên những yếu tố quen thuộc trong quỹ đạo thời gian… Mọi thứ cũng dần đi vào ổn định tương đối, có thể tạm chấp nhận cho một sự khởi đầu đơn độc ở một chân trời mới.

Nhưng… con người là thế, ai cũng có một trái tim biết “rỉ máu”, ai cũng có một “lỗ hồng” tình cảm luôn muốn được đong đầy và sưởi ấm. Em cũng như bao cô bé tuổi mới lớn trong lúc xuân sang, đây là thời điểm cần được chở che, là lúc cần được quan tâm, là khi trái tim biết cảm thấy trống vắng…

Chia sẽ và trao ban

(Thứ bảy tuần XI TN : Mt 6, 24 – 34)

Cái nguy cơ lớn nhất mà Chúa Giêsu vạch ra trong Tin mừng hôm nay chính là thái độ tự mãn, kiêu căng dẫn đến nô lệ của con người. Trong khi mưu cầu của cải vật chất, con người dễ bị biến thành nô lệ cho của cải.

Có tự do và trách nhiệm trước tiên là biết sử dụng của cải như phương tiện, chứ không như cứu cánh của cuộc sống. Điều này có nghĩa là làm chủ và sử dụng của cải để phục vụ mình và tha nhân. Đây chính là tinh thần khó nghèo đích thực của Tin mừng. Người nghèo khó đích thực không phải là người không có hay không làm ra của cải, mà chính là biết sử dụng của cải như là phương tiện của cuộc sống ngang qua việc sẽ chia và giúp đỡ.

Phát triển 'Kết Nối' – 'Đổ Vỡ' gia tăng

Khi mà thế giới đang mãi mê tìm kiếm những kỹ thuật công nghệ tiên tiến nhất để nối kết và xích lại gần hơn các mối quan hệ trong tương quan của con người với con người thì cũng là lúc mà tần suất hai chữ “đỗ vỡ” được xuất hiện nhiều hơn. Thực tế đã cho thấy sự đỗ vỡ giữa các mối quan hệ từ vĩ mô đến vi mô, từ hữu hình đến vô hình, từ cá nhân đến tập thể ngày một tăng trong nhiều khía cạnh của đời sống xã hội ngày hôm nay. 

Viết cho em: Tuổi xuân sương gió

Cuộc sống tha phương nơi đất khách quên người đã làm cho sự trẻ trung, hồn nhiên của Em bỗng chốc tan dần theo những dòng chảy của thời gian. Em đã không còn là cô bé ngây thơ, nhí nhảnh của ngày hôm qua…

Cuộc sống xa nhà, phải tự lập trên đôi bàn tay còn non nớt, phải chất lên đôi vài mền bao nhiêu bon chen của đời thường, phải đứng lên một mình với đôi chân còn non trẻ… Và giờ đây, thời gian đã khoác lên Em tấm áo nhuốn đậm bụi trần, với biết bao nhiêu vất vả, toán tính của sự đời…