Liên đới trong đời sống

Thật khó để trả lời cho chân lý sống của con người. Con người dường như chẳng đi theo một quy luật nào. Đất sống với nhau luôn bồi đắp cho nhau để tạo thành những đồi núi trùng điệp thơ mộng. Những con nước luôn liên kết với nhau mới tạo thành những dòng chảy quanh xóm làng thanh bình. Từng nhánh cỏ đan xen với nhau mới làm nên một thảm cỏ xanh tươi bát ngát. Nhưng con người lại ích lỷ, thích sống cho bản thân hơn là liên đới để san sẽ và tồn tại. 

Sống cho sự thật

Cùng với bạo lực về thể xác, nỗi khốn khổ lớn nhất mà người dân tại nhiều nước phải gánh chịu là mất cả tiếng nói. Khi tiếng nói chỉ còn là của cá nhân hay đảng phái, thì người dân chẳng khác nào người câm điếc, và cho dù cả một đám đông hò hét vang trời, thì cũng chỉ là đám đông câm điếc, vì họ không thực sự được nói lên tiếng nói đích thực của mình.

Đức Tin của người hèn mọn

Bài Tin Mừng hôm nay nói đến đức tin của người đàn bà ngoại giáo, và Đức Giêsu đã nói: “Không được lấy bánh của con cái mà ném cho chó”.

Đối với chúng ta thì câu này từ môi miệng của Chúa Giêsu là quá nặng nề không thể chấp nhận được! Nhưng đối với người Do thái, luôn khinh bỉ những người ngoại thì lại khác. Và người đàn bà ngoại giáo này không lấy đó làm điều xúc phạm. Chúa Giêsu, tuy là người Do thái, nhưng đã dùng chữ “chó con”,  như cố ý làm nhẹ bớt sự khinh bỉ này trong câu nói của Ngài Con chó con thì dễ thương hơn. 

Nhận ra phép lạ mỗi ngày

Tin mừng hôm nay mời gọi chúng ta đi vào thế giới ấy, thế giới của những câu hỏi “tại sao”. Đó là những điều mà lý trí con ngưới không thể lý giải được. Điều mà con người vẫn gọi đó là phép lạ. Thật vậy, người đàn bà bị băng huyết trong Lời Chúa hôm nay, với niềm tin rụt rè kín đáo và ngại ngùng đã được Đức Giêsu chữa lành là một phép lạ. Chính lòng tin đã giúp cho phép lạ xảy ra như Chúa Giêsu khẳng định: “Lòng tin của con đã cứu chữa con”.