Vua của đời mình

Vua – nghe thật là uy nghi, tráng lệ, thật quyền lực và đầy sức thống trị. Lịch sử đã để lại cho chúng ta rất nhiều vị vua, có những vị vua tốt nhưng cũng không thiếu những vị vua xấu, có những vị vua hiền nhưng cũng có những vị vua ác, có nhiều vị vua lo cho nước, thương cho dân, nhưng có những vị vua chỉ biết ăn chơi, hưởng thụ, bỏ bê việc triều đình… Nhưng dù là vị vua nào đi nữa thì triều đại đó cũng không thể tồn tại mãi được. Mà chỉ có một vị vua đích thực ít người biết, một vị vua tối cao nhưng sống nghèo hèn, vị vua cả vũ trụ nhưng lại chết để cho con dân được sống, đó chính là Đức Giêsu Kitô và cũng chỉ có “triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận"(Lc 1, 33). 

Ước mơ "đẹp"


Ước mơ rất đa dạng, mỗi người một khác, nhưng có lẽ đều hướng đến một điều gì đó tốt lành và bình an. Có những ước mơ đơn sơ giản dị, nhưng cũng có ước mơ cao sang. Có thể đó là  hai trái tim vàng trong một mái ấm gia đình,  hoặc hơn thế nữa là gia đình hạnh phúc, thành đạt, có nhà lầu xe hơi... Nhưng đặc biệt hơn, có những ước mơ “đẹp” không mấy ai ước, ít người  mơ đó là ước mơ thành một tu sĩ, linh mục để ngang qua đó họ kết hợp mật thiết với Đức Kitô và  hiến thân phục vụ tha nhân bằng đời sống thánh hiến. 

"Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình"



"Whoever wishes to come after me must deny himself, take up his cross, and follow me” (Mc 8,34).

“Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo tôi” (Mc 8,34).



Lời ấy một lần nữa đánh động vào Đức tin, sự gắn bó và trung thành với những gì mình đã từ bỏ để chọn lựa, đã từ bỏ để bước theo, và hơn hết là từ bỏ để đến với Thiên Chúa - Đấng Tình Yêu. Thiết tưởng, Đức Kitô cũng mời gọi ta dừng lại đôi chút để kiểm chứng lại hành trình Đức tin, thời gian bước theo lời mời gọi của Ngài  trong vai trò, bổn phận làm con cái Thiên Chúa và là môn đệ của Ngài. Ngài cũng sẽ hỏi ta, ngay hôm nay và chính giây phút này: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?”. Ta có dám mạnh dạn trả lời: “Thưa Thầy! Thầy là Đức Kitô” (Mc 8,29) không? 

"Ơn gọi" với con như một Hồng ân


“Hãy tin rằng Ngài sẽ cho bạn những ơn thánh cần thiết vào những thời điểm cần thiết vì Ngài đã nói “ơn Ta đủ cho con”, và Ngài không bao giờ thử thách quá sức chịu đựng của bạn.”

“Ơn gọi” - hai từ nghe thân thương và đơn sơ những cũng thật thiêng liêng. Hai từ đó luôn làm con suy nghĩ, tìm kiếm, có khi còn chất vấn lương tâm để mong tìm được câu trả lời thỏa mãn sự tò mò của lý trí. Những tâm tư đó vẫn luôn gắn liền với từng ngày tháng con khôn lớn. Nhưng hiện thực đã cho thấy, càng khôn lớn thì ý nghĩa của 2 từ “ơn gọi” càng rộng lớn, càng bao la và huyền nhiệm hơn. 

Tháng Linh Hồn: Nghĩ về thân phận người

Trong năm phụng vụ, tháng Mười một là Tháng Linh hồn, dành riêng việc cầu nguyện cho các linh hồn, cầu nguyện cho cha mẹ, ông bà, tổ tiên, người thân và những người đã qua đời. Đây là dịp để mỗi chúng ta tỏ lòng biết ơn, báo hiếu cách đặc biệt với những người đi trước, những người đã đem lại cho ta cuộc sống hôm nay về cả vật chất lẫn tinh thần.

Ai cũng một lần đối diện với Tử thần, có sinh ắt có tử, có hợp ắt có tan, có khởi đầu ắt sẽ kết thúc. Nên lo nghĩ về cái chết là điều đương nhiên, nhưng nghĩ về cái chết để mà sống sao cho “đẹp” nơi cuộc đời này. Con người bản chất nhỏ bé, yếu đuối và mỏng giòn nên làm sao để sau những ngày sống cuộc đời dương gian với những nỗ lực của bản thân cộng với ơn thánh của Chúa, chúng ta cố gắng nên “hoàn thiện như Cha trên trời là Đấng hoàn thiện” (Mt 5,48). Để mong một ngày chúng ta được cùng Ngài hưởng hạnh phúc trên Thiên Quốc. Đó là điều không dễ, đòi hỏi mỗi người chúng ta phải sống đúng Lời Chúa và giữ trọn Lời Ngài nơi trần gian này.

Đôi dòng suy tư của bản thân



Đôi dòng chia sẻ ngang qua chút suy nghĩ về chính mình, về cuộc sống, về con người trong mối tương quan với Thiên Chúa...

Để sống nơi trần thế này, mỗi chúng ta luôn phải làm việc, suy nghĩ, tính toán, chọn lựa, quyết định... cho tất cả những điều đang xảy đến cho mình, hoặc có thể là những gì bên lề cuộc sống. Những điều mà mình luôn cố gắng, đã và đang cố làm, cố vươn lên cho đúng bổn phận một con người hằng ngày là một điều tất yếu không thể thiếu và rất đáng trân trọng. Nhưng để trở thành một con người  trọn vẹn hơn, để trung thành, can đảm và đổi mới từng ngày, chúng ta cũng phải tin và nhận ra tình yêu của Chúa trong đời ta. Đây là điều quan trọng và bí quyết thành công cho mọi nẻo đường trong từng “tiếng gọi” mà Chúa dành cho mỗi người.

Tâm tình ngày lễ Mẹ Sầu Bi

“Mẹ đứng đó khi hoang hôn tím mầu, nhạc thương trầm buồn hắt hiu, đồi cao u hoài loan máu đào….” “Mẹ đứng đó, tâm hồn tê tái sầu, hiệp thông cùng con dấu yêu….” ( Mẹ Đứng Đó – Lm. Kim Long)
Thật là một không gian ảm đạm, một cảnh tượng bi thảm ê chề, một chiều buồn đau khổ tê tái, một phút giây đau đớn đến tuyệt vọng. Nhưng Mẹ vẫn đứng đó, Mẹ không ngã quỵ, Mẹ không kêu van, Mẹ không khóc lóc, rên xiết. Dù rằng Mẹ đau lắm, đau như “một lưỡi gươm sẽ đâm thấu tâm hồn Bà” (Lc 2,35), đau nỗi đau mất mát. Vì chính lúc này Mẹ mất đi người Con yêu dấu, mất đi người Con duy nhất, mất đi người Con mà Mẹ “mang nặng đẻ đau”… Vì ngay lúc này Mẹ chứng kiến Con mình bị tố cáo, bị sỉ nhục, bị đóng đinh, bị treo lên cây Thánh giá trên đồi thanh vắng trong tủi nhục, cô đơn và chết trần truồng.