Thế giới phát triển về mọi mặt đang dần làm cho cuộc sống
con người ngày càng hiện đại hơn. Tuy nhiên, đó cũng là một trong những nguyên nhân
gây nên những khủng hoảng trầm trọng về khí hậu, môi trường, năng lượng… Hay
nói cách khác, vấn đề này đã và đang đe dọa đến sự sống còn của con người.
Nhưng điều đáng lo ngại hơn mà nhân loại đang đối điện đó chính là sự khủng hoảng
“tình thương”. Điều mà làm cho cuộc sống ngày hôm nay mất đi căn tính đích thực,
trở nên nhạt nhẻo và kéo theo bao nhiêu hệ lụy đau thương.
Một cử chỉ yêu thương đang trở nên “đặc sản” bởi sự hiếm hoi
của nó trong cuộc sống đời thường. Tình yêu, đó là đặc tính cái tự nhiên mà Thiên Chúa
ban cho con người, đáng ra phải luôn được hiện hữu và gắn liền với sự tồn tại của
chúng ta. Nhưng đời sống càng hiện đại bao nhiêu thì dường như tình yêu càng mờ
nhạt bấy nhiêu.
Đâu đó người ta vẫn bảo: “thời nay cuộc sống văn minh hơn”. Vậy, phải chăng sự văn minh của con người chỉ được đánh giá dưới chiều kích vật chất? Khi mà tình yêu, tình cảm, lòng bác ái đang dần mai một, khi mà con người chỉ biết tranh giành vật chất, quyền lực và địa vị, khi mà con người trở nên độc ác, ích kỷ hơn...
Đâu đó người ta vẫn bảo: “thời nay cuộc sống văn minh hơn”. Vậy, phải chăng sự văn minh của con người chỉ được đánh giá dưới chiều kích vật chất? Khi mà tình yêu, tình cảm, lòng bác ái đang dần mai một, khi mà con người chỉ biết tranh giành vật chất, quyền lực và địa vị, khi mà con người trở nên độc ác, ích kỷ hơn...
‘’Nhân phẩm từ đây giảm giá rồi
Chỉ còn lương thực tăng giá thôi
Lương tâm bán rẻ hơn lương thực
Chân lý chân giò một giá thôi!’’
Thật vậy, một thế giới quá chênh lệch giàu nghèo. Một xã hội
quá đề cao tiền bạc và quyền lực mà quên đi phẩm giá con người. Một thế giới được
xây dựng trên nền tảng kinh tế mà đánh mất đi những giá trị nhân văn và luân
lý. Một thế giới tiến bộ về khoa học kỹ
thuật nhưng đạo đức đang xuống dốc trầm trọng. Một thế giới mà chân lý chỉ đúng
với những cái lý của kẻ mạnh. Đây là một trong những khủng hoảng đáng báo động
hơn hết mà con người đang phải đối diện. Bởi, con người đang sống nhưng sống
trong ghen ghét hận thù vì miếng cơm manh áo, sống trong sự dẫm đạp lẫn nhau vì
tiền tài địa vị, và sống trong sư cô đơn, lẻ loi vì sự ích kỷ, vô cảm. Như ai
đó vẫn nói: “con người ngày nay đang sống mà như đã chết”.
Những điều này đang là một thách thức lớn đối với cả nhân loại,
cách riêng là đối với mỗi người kitô hữu chúng ta. Trước xu thế đó, chúng ta có
dám sống triệt để giới răn mến Chúa giữa một xã hội loại trừ Thiên Chúa hay
không? Chúng ta có dám sống yêu người giữa một thế giới đang thiếu vắng tình
thương hay không? Đó là lời mời gọi cấp thiết mà Chúa Giêsu đang kêu mời mỗi
chúng ta: “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết
linh hồn và hết trí khôn ngươi… Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình.”
(Mt 22, 37-39)
“Mến Chúa, yêu người” là châm ngôn sống cho đời sống đức tin
của mỗi người chúng ta ngày hôm nay. Lời mời gọi đó muốn chúng ta sống căn tính
môn đệ Đức Kitô một cách triệt để giữa những xáo trộn của xã hội. Quả vậy, sống
đức tin một cách sống động không những hệ tại ở lòng mến Chúa, nhưng là hiện thực
hóa lòng mến đó bằng chính hành động “yêu mến tha nhân như chính mình”. Hay nói cách khác, chính tình yêu dành cho mọi người là biểu lộ rõ ràng nhất của sự mến Chúa.
Chính tình yêu là cốt lõi, là hơi thở, là sự sống của người
kitô hữu. Không có tình yêu thì sức sống của người kitô hữu không còn. Không có
bác ái thì người kitô hữu không còn là chứng nhân. Chúng ta được mời gọi đi ngược
lại những dòng chảy của thế gian, mở rộng tấm lòng với tha nhân, đó là cách
chúng ta làm chứng cho một tình yêu tuyệt vời, một sự tha thứ vô hạn và một tấm
lòng bao dung vô bờ.
Để sống được như vậy, hãy nhìn lên Đức Giêsu Kitô - Thầy Chí
Thánh của chúng ta. Ngài đã đi trọn con đường trần thế với một tình yêu vĩ đại,
một tình yêu bất diệt, đó là tình yêu “dám chết cho người mình yêu”. Với cuộc đời
dương thế ngắn ngủi, nhưng Ngài đã ẳm lấy biết bao thân phận nghèo hèn, đau
thương, bệnh tật; Ngài đã tha thứ cho bao nhiêu con người sỉ nhục, đánh đập và
thậm chí giết chết Ngài; Ngài trao ban chính mình để nhân loại được sống, được
tự do và trở nên con cái Thiên Chúa. Chính Đức Kitô là gương mẫu cho đời sống đức
tin của mỗi chúng ta. Chính cái chết tắc tưởi trên Thập giá vì yêu thương nhân
loại, Ngài đã minh chứng cho tất cả. Do đó, người kitô hữu được mời gọi trở nên
đồng hình, đồng dạng với Ngài, đó là sống một tình yêu như Ngài trong hành
trình đức tin.
Thiết nghĩ, không dễ dàng để sống một tình yêu như vậy với
biết bao nhiêu yếu đuối và nặng nề của con người. Cho nên, kết hợp với Chúa
trong chính cuộc đời của mình, thực thi Lời của Ngài trong mọi lúc mọi nơi, lấy
Ngài làm cùng đích cho hành trình dương thế là sức mạnh để chúng ta vượt thắng
được sự mỏng giòn của phận người. Thật vậy, chỉ có trong tình yêu của Chúa,
chúng ta mới đủ sức mạnh và can đảm để sống yêu thương tha nhân như chính mình.
Nếu sống trong Chúa, chúng ta sẽ trao ban sự sống sung mãn cho nhân loại bằng
những cử chỉ yêu thương, bác ái và vị tha. Nếu ở trong Chúa, chúng ta sẽ đưa
tình yêu, lòng bao dung, thương xót đến với than nhân.. Nếu có Chúa trong đời,
chúng ta sẽ đưa hình ảnh Chúa đến với nhân loại này ngang qua chính mình.
Nhìn lên tình yêu của Đức Kitô, sống một tình yêu như Ngài
đã sống đó là nền tảng đời sống đức tin đối với mỗi người tín hữu hôm nay.
J.B Lê Đình Nam
No comments:
Post a Comment