Dòng đời mã mỗi chúng ta đang bước đi cũng giống như dòng nước chảy trên sông, cứ trôi đi và trôi mãi, chẳng bao giờ trở lại. Hôm nay sẽ khác với hôm qua. Ngày mai sẽ chẳng thể giống hôm nay. Mọi thứ dường như thay đổi một cách chóng mặt và chẳng nuối tiếc đợi chờ ai. Mỗi lúc trong đời chúng ta được Thiên Chúa ban cho một món quà đặc biệt và chúng ta chỉ có thể nâng niu thưởng thức nó trong những khoảng thời gian nhất định. Không có gì là thuộc về ta mãi mãi!
Cảm nghiệm tiếng gọi của Chúa
Những ngày tháng, giây phút trong đời trôi qua, đồng nghĩa với việc mình đã chiến thắng được phần nào những thử thách, khó khăn gặp phải trên mỗi con đường. Dẫu rằng có thể sự vượt qua đó chưa thực sự trọn vẹn. Dù vui, dù buồn, dù mệt nhoài hay thảnh thơi nhưng sau những gì đã đi qua mình vẫn thấy mình hạnh phúc, thấy mình vẫn được chở che thì đó là một dấu hiệu tốt cho mọi con đường, cách riêng là con đường Ơn gọi. Đó là cách Chúa đang tôi luyện mình, như chúng vẫn thường gọi những tháng ngày vất vả đó là “thử thách” của Chúa.
Viết cho Em: Ngắm Mưa!
Vâng, mưa mãi mãi chẳng có gì lạ, nhưng cũng thật lạ thường phải không Em!
Mưa có gì lạ, ai mà chẳng biết mưa, đặc biệt là được sinh ra ở một đất nước nhiệt đới như Việt Nam. Mỗi năm có hẳn những tháng mưa, những tháng bão. Mùa khô qua đi, mùa mưa lại đến, mưa có gì lạ đâu đối với con người. Vậy mà hôm nay Em lại kể với tôi chuyện ngắm mưa…
Ngài vẫn ở bên con
Con với Chúa như: những lời yêu thương của “đôi tình nhân” chẳng bao giờ nhàm chán; những dòng tâm sự của “đôi bạn tri kỷ” chẳng bao giờ vơi; những tình cảm tri ân dành cho “Đấng làm Cha” nói sao cho vừa; những lời giải bày nỗi niềm với nhau nói sao cho hết. Ước mong, tâm tình đó luôn giữ được “nhiệt” và có thể rực cháy hơn. Cứ như vậy theo thời gian, con hy vọng đến một lúc con không cần phải nói gì nữa mà “trong tâm tư sâu lắng con nhìn Chúa, Chúa nhìn con, tuy đôi bên chưa nói nhưng đã hiểu nhau thật nhiều. Cũng chẳng cần trình thưa phân tỏ nhưng đã rõ, chưa thổ lộ tâm tình con hiểu Chúa, Chúa đã hiểu con”.
Chút tâm tình cuối tháng Mân côi
Tháng Mân côi đang dần khép lại, nhưng mong rằng, lòng yêu mến, tình yêu và sự cậy trông của con nơi Mẹ không dừng lại ở đó, mà xem đó là là thời gian để con nhớ về Mẹ cách đặc biệt, về tình thương "Mẫu Tử" Mẹ luôn dành cho con, về tình "Mẹ con" ngày một bền chặt và sắt son. Để rồi những ngày tháng của trần gian trôi qua con cảm thấy vui mừng và hạnh phúc khi mình đang được Mẹ đưa xích lại gần với Chúa. Và hy vọng một ngày không xa, Mẹ và con sẽ cùng được vui hưởng trên nước Thiên Đàng.
Giáo Hoàng Gioan Phaolô II: vị Thánh của người trẻ
Sự ưu tư, lo lắng cho giới trẻ cũng đã được thể hiện rõ khi ngay từ những năm đầu đời linh mục của ngài. Trong tác phẩm “Bước qua ngưỡng cửa hy vọng” (Crossing The Threshold of Hope), Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã viết:
“Giống như người thanh niên trong Phúc Âm, để trả lời cho những vấn nạn nền tảng, điều người trẻ tìm kiếm không chỉ là ý nghĩa đời sống, mà còn là phương thế cụ thể và hiệu nghiệm để sống đời sống ấy... Đây là đặc tính cơ bản nhất của người trẻ… Người trẻ muốn là chính họ... Họ phải yêu mến chính tuổi trẻ của họ. Và điều này, mỗi một người linh mục cần phải biết và hiểu rõ.”
“Giống như người thanh niên trong Phúc Âm, để trả lời cho những vấn nạn nền tảng, điều người trẻ tìm kiếm không chỉ là ý nghĩa đời sống, mà còn là phương thế cụ thể và hiệu nghiệm để sống đời sống ấy... Đây là đặc tính cơ bản nhất của người trẻ… Người trẻ muốn là chính họ... Họ phải yêu mến chính tuổi trẻ của họ. Và điều này, mỗi một người linh mục cần phải biết và hiểu rõ.”
Khóc và Cười
Nụ cười và tiếng khóc là trạng thái biểu hiện cảm xúc cách đặc biệt gắn liền với cả cuộc đời con người từ lúc chào đời cho đến lúc lìa cõi trần thế này.
Cuộc sống của chúng ta trở nên phong phú ý nghĩa hơn khi có thêm những tiếc khóc và nụ cười. Cười và khóc là hai cách thức thể hiện cảm xúc một cách rất tự nhiên của con người. Điều đó chứng tỏ nơi con người có một đời sống nội tâm sâu xa và một năng lượng cảm xúc cực lớn tiềm ẩn bên trong. Một thế giới vô hình, một thế giới thiêng liêng huyền bí nơi nội tâm con người mà ít ai biết được.
Cuộc sống của chúng ta trở nên phong phú ý nghĩa hơn khi có thêm những tiếc khóc và nụ cười. Cười và khóc là hai cách thức thể hiện cảm xúc một cách rất tự nhiên của con người. Điều đó chứng tỏ nơi con người có một đời sống nội tâm sâu xa và một năng lượng cảm xúc cực lớn tiềm ẩn bên trong. Một thế giới vô hình, một thế giới thiêng liêng huyền bí nơi nội tâm con người mà ít ai biết được.
Người mẹ âm thầm
Cô – người mà tôi được biết đến là một người mẹ vui tươi, niềm nở và luôn lo lắng, chăm nom cho những đứa con trong âm thầm lặng lẽ.
Đã hơn 4 tháng từ ngày gặp cô lần đầu, hôm nay tôi mới có dịp gặp lại và trò chuyện cùng cô. Nhìn cô gầy hơn với nét da không còn tươi khỏe như trước, tôi đoán chắc là thời gian vừa qua cô vất vả nhiều. Mon men thăm hỏi, trò chuyện, tôi mới biết được cô đã và đang vất vả làm việc vì tương lai cho những đứa con của mình.
Subscribe to:
Posts (Atom)