Suy niệm 1: NÀY LÀ MẸ CON
Ai trong chúng ta cũng có một người mẹ, và Chúa Giêsu cũng thế, Ngài được sinh ra từ cung lòng một người Mẹ, là Đức Trinh Nữ Maria. Nhưng có lẽ, không một người mẹ nào lại dám đi theo chứng kiến người ta lăng mạ, đánh đập và treo con mình lên thập giá cho đến chết.
Mất con là một sự mất mát to lớn đối với người mẹ đã từng mang nặng đẻ đau. Nhìn người ta đóng đinh con mình đến chết thì lại càng tê tái thảm thương biết dường nào.
Sự ra đi của Chúa Giêsu đã để lại trong lòng Mẹ Maria một lỗ
hổng tình cảm không thể bù đắp. Mẹ dường như đã lịm xuống dưới vực thẳm tột
cùng của sự đau đớn, xót xa. Người Con tốt lành, thảo hiếu của Mẹ nay lại được
đáp trả bằng cái chết tủi nhục trên thập giá. Thật quá đau xót và buồn tủi cho
Mẹ!
Tuy nhiên sự hụt hẫng, mất mát đó của Mẹ đã được Chúa Giêsu
thấu hiểu khi Người nói cùng Gioan: “Này là Mẹ con”. Như một sự ủi an và bù đắp
cho Mẹ khi Chúa giao phó Mẹ cho Gioan và trao Gioan lại cho Mẹ: “Này Mẹ, đây là
con Mẹ”.
Gioan là hình ảnh tượng trưng cho nhân loại chúng ta. Hay
nói cách khác, nhờ ân huệ đó của Chúa Giêsu mà mỗi chúng ta được nhận Mẹ Maria
làm người Mẹ thiêng liêng, và cũng từ đó, Mẹ Maria trở nên người Mẹ yêu dấu của
mỗi người chúng ta.
Thật thế, hành trình đức tin của chúng ta sẽ ra sao nếu
không có Mẹ? Đức Giêsu đã trao ban Mẹ cho nhân loại. Ngài san sẻ tình mẫu tử
thiêng liêng đó cho mỗi chúng ta. Ngài biết chúng ta cần Mẹ trên lữ hành đầy
sóng gió này, vì Ngài hiểu rằng “mồ côi tội lắm ai ơi”. Mẹ sẽ là điểm tự yêu
thương và bình an cho những ai mệt mỏi giữa những nổi trôi của cuộc đời.
Nhớ về Mẹ trong khung cảnh ảm đạm của ngày thứ Bảy Tuần
Thánh mời gọi chúng ta ý thức hơn tình mẫu tử thiêng liêng với Mẹ. Nhìn lại mối
tương quan mà ta dành cho Mẹ trong những ngày tháng qua. Tự vấn lại lòng mình để
xem những gì chúng ta còn chưa làm đẹp lòng Mẹ.
Lạy Mẹ, xin Mẹ dạy con biết sống và ăn ở thế nào cho đẹp
lòng Chúa và không phiền lòng Mẹ. Xin cho con biết noi gương Mẹ, luôn sống trọn
hai chữ “Xin Vâng” với thánh ý của Thiên Chúa mỗi ngày trong đời.
Suy niệm 2: TÌNH MẪU TỬ
Suốt cả chặng đường Thập giá của Chúa Giêsu cho đến lúc trút
hơi thở cuối cùng luôn có một hình bóng bên cạnh, đó chính là Đức Maria – Mẹ
Người.
Có thể Mẹ không nổi bật giữa đám đông ngày ấy, hoặc không được
nhấn mạnh nhiều trong Cuộc Thương Khó của Con mình. Tuy nhiên, Mẹ đã bước trọn
con đường lên Núi Sọ cùng với Con mình cho đến giây phút cuối cùng.
Khi tưởng tượng khung cảnh Đức Maria chứng kiến từng giây, từng
phút Con mình đi đến cái chết, có lẽ nhiều người trong chúng ta không ngừng đặt
câu hỏi: Tại sao Mẹ đã làm được như thế?
Làm sao Mẹ có thể cam lòng nhìn thấy Con mình bị đánh đập,
chửi bới và bị đóng đinh cho đến chết đau đớn trên cây thập giá.
Làm sao Mẹ vẫn có thể bước theo để chứng kiến những tiếng
kêu than đau đớn, những giọt máu của Con mình nhỏ xuống trên cả chặng đường dài
bởi vác thập giá nặng, cùng với những đòn roi thấu tận xương.
Làm sao Mẹ vẫn vững vàng dang rộng đôi tay yếu mền của người
phụ nữ để đón nhận tấm thân tả tơi, đẫm máu của Con mình khi được hạ xuống từ
cây thập giá.
Thật thế, chỉ có tình mẫu tử mới hiểu hết được điều đó. Đó
là tình thương của mẹ dành cho con. Sức mạnh của tình mẫu tử đã giữ Mẹ đứng vững
được như thế. Tình mẫu tử quả thật là thiêng liêng!
Nhờ Máu Thánh của Chúa Giêsu đổ ra trên cây Thập giá, mỗi
chúng ta cũng được diễm phúc gọi Đức Maria là Mẹ. Nơi chân Thập giá, ngang qua
thánh Gioan, Chúa Giêsu đã trao phó chúng ta cho Mẹ. Và cũng chính lúc đó, Chúa
Giêsu đã gửi gắm Mẹ cho mỗi một người chúng ta.
Chúa Giêsu đã muốn san sẻ tình mẫu tử thiêng liêng cho ta.
Ngài biết chúng ta cần Mẹ trên con đường thập giá trần gian này. Ngài biết
chúng ta cần Mẹ trên hành trình Đức tin đầy sóng gió hôm nay. Ngài biết Mẹ là
điểm tựa vững chắc là bến đỗ bình an giữa những nổi trôi của phận người.
Nhưng, mỗi chúng ta đã và đang đáp trả tình mẫu tử thiêng
liêng đó như thế nào? Hay bấy lâu nay chúng ta lãng quên Mẹ trong cuộc đời
mình?
Hôm nay, mỗi chúng ta được mời gọi nhìn lại tình mẫu tử của
ta với Mẹ Maria. Sống tình mẫu tử với Mẹ tức là năng chạy đến với Mẹ qua lời cầu
nguyện, qua tràng chuỗi Mân côi và hơn hết đó là noi gương Mẹ trong đời sống Đức
tin của mình.
Hãy học nơi Mẹ lời thưa “Xin vâng”. Cuộc đời Mẹ đã gói trọn
trong hai chữ “Xin vâng”. Đó là lời thưa xin vâng của một lòng tin kiên vững
vào lời mời gọi của Thiên Chúa. Đó là lời thưa xin vâng của một niềm phó thác
tuyệt đối chương trình của Ngài trên cuộc đời Mẹ. Thật vậy, Mẹ đã đáp lời xin
vâng để trao trọn vẹn cả cuộc đời Mẹ trong tay Chúa.
Thứ Bảy Tuần Thánh, chúng ta được mời gọi trở về với tình mẫu
tử với Mẹ. Hãy đến bên Mẹ và hâm nóng tình con thảo trong khung cảnh ảm đạm
này. Cùng Mẹ đợi chờ trong tin tưởng và phó thác, cùng Mẹ cầu nguyện trong kiên
nhẫn và hy vọng. Để rồi cùng với Mẹ ta đón chờ giây phút Chúa Giêsu - Con Mẹ sống
lại trong niềm vui và hân hoan.
No comments:
Post a Comment