Nếu ai đó được hỏi điều gì tuyệt vời nhất ở đời này, chắc có lẽ ta sẽ trả lời rằng đó là tình yêu. Tình yêu luôn mang một sự cao siêu huyền nhiệm mà chẳng ai có thể định nghĩa được nó. Tình yêu là sức mạnh vô hình có thể đưa con người từ xấu thành đẹp, từ hung dữ nên hiền lành, từ yếu đuối trở nên mạnh mẽ và từ chỗ khô khan trở nên lãng mạn.
Tình yêu được ví như ngôi sao kỳ diệu đưa ta một chân trời mới, trở nên một con người mới, trong một thế giới mới. Tình yêu là điều luôn được ấp ủ và khao khát trong ước mơ của bao nhiêu người. Ai cũng muốn cho mình có một tình yêu trọn vẹn. Nhưng, lỡ tình yêu đó không thành thì sao?
Ta gọi đó là lúc “chia tay” hay gọi gần với ngôn ngữ tình yêu hơn đó là lúc “con tim tan vỡ”. Thế giới này bỗng dưng như đảo ngược. Có một nỗi đau nào đấy cứ nhức nhói, tê tái ở lồng ngực, nơi con tim nhỏ bé của ta cư ngụ. Ta nghe như có mũi tên xuyên qua, như lưỡi dao cứa cắt làm con tim ấy như rỉ máu, tan nát thành nhiều mảnh.
Tình yêu không thành làm tổn thương tâm trí và cõi lòng ta. Mọi thứ trong cuộc sống ta như đảo lộn. Ta chẳng có đủ sự tỉnh táo để làm việc, chẳng có tâm trí để học tập hay nghỉ ngơi, hay thậm chí chẳng còn thấy ý nghĩa của cuộc sống. Dường như tình yêu là tất cả động lực của cuộc sống đối với ta, nên khi tình yêu tan vỡ, ta như cái gì đó rơi xuống từ trời cao một cách vô hồn.
Hương vị cuộc sống tở nên nhạt nhẻo và u ám. Giọt cà phê hay khói thuốc lá chất chứa đầy những mối tâm tư. Thất bại trong tình yêu, chia cắt một mối tình đẹp, đích thực để lại trong ta một nỗi mất mát và trống trải đau đớn khôn cùng. Vào giây phút này, điều duy nhất mà ta cảm thấy chỉ là một nỗi buồn mặn chát. Nhưng liệu đó có là cái kết cho cuộc sống của ta?
Khi yêu, ta luôn mong tình yêu của mình được đi đến sự trọn vẹn. Nhưng mong ước là một chuyện, thực tế có đáp ứng mong ước ấy của ta hay không lại là chuyện khác. Tự cổ chí kim, đã có không ít những mối tình đẹp như mơ, vậy mà có được cái kết tốt đẹp đâu! Nên người ta vẫn thường có câu: “tình chỉ đẹp khi tình còn dang dở”.
Đôi khi tình yêu của ta là một tình yêu lệch đường. Biết đâu tình yêu của ta bị cản trở bởi những lý do chính đang, hoặc có thể tình yêu của ta đi ngược lại với thuần phong mỹ tục… Dẫu biết rằng, tình yêu thì không có lỗi. Yêu một người thì không phải là tội, vì yêu là cứ yêu thôi, đâu ai có thể bắt mình yêu hay không yêu một người nào đó được. Yêu là tiếng nói của con tim, chứ không phải của lý trí, nên không có chuyện đúng sai.
Thế nhưng, con người chúng ta không phải là hòn đảo đơn độc giữa đại dương nhân thế này. Ta có mối tương quan chằng chịt với những con người khác. Nếu tình yêu của chúng ta không đi vào con đường chung, ta không còn cách nào khác, ngoài việc chịu đau, cắt đứt đi tình yêu ấy. Thà có một cái kết đau, còn hơn là để nỗi đau day dứt cả một đời.
Nếu ta phải chia ly vì hai người chọn hai con đường khác nhau thì việc ta nhớ đến lý do mình chia tay sẽ là một trợ lực rất nhiều giúp ta vượt qua được nỗi đau này. Chia tay là cách tốt nhất để hai người giải thoát cho nhau. Chia tay để trả lại cho mỗi người vùng trời riêng của mình. Chia tay vì hướng đến điều tốt đẹp của cả hai. Nỗi đau sẽ từ từ được hàn gắn nhờ niềm hy vọng vào một tương lai tốt đẹp sẽ dành cho cả hai.
Nếu hai người vẫn còn yêu nhau tha thiết và tình yêu ấy chẳng gặp ngăn trở gì mà chỉ vì những giận hờn, trách cứ vu vơ mà “trái tim tan vỡ” thì hãy mau chữa lành. Hãy chạy thật nhanh đến bên người mình yêu, nói những lời ngọt ngào tự đáy lòng, ôm người ấy thật chặt và quyết tâm giữ người ấy đến cùng.
Nhớ rằng, tình yêu cũng hệt như chiếc bình pha lê: đẹp thì đẹp đấy nhưng cũng vô cùng dễ vỡ! Nó cần được nâng niu và chiều chuộng, cần được trân trọng và yêu thương. Khi đã yêu, hãy gạt bỏ hết cái tôi, đừng luôn tỏ ra mình có lý. Một chút mềm mại và một chút nhẹ nhàng trong sự chân thành và tôn trọng mới giúp ta giữ tình yêu trọn vẹn.
Không có lý do hay ngôn ngữ nào có thể xao dịu được nỗi đau của người thất tình. Chung quanh người ấy chỉ còn một nỗi u buồn mà thôi. Tuy nhiên, dù nỗi đau có thể làm chúng ta suy sụp, nó không thể và không nên là cái cắt đứt hết mọi nguồn lực và lý tưởng của ta.
Nếu Tạo Hóa đã không muốn tình yêu của ta nên trọn vẹn, có lẽ là vì Ngài muốn dành cho ta một tình yêu khác trọn vẹn hơn. Nếu Trời muốn chúng ta chia ly, chắc là vì Ngài muốn dẫn chúng ta đến một cuộc tình khác sâu sắc và lắng đọng hơn. Hãy cố gắng vượt qua nỗi buồn phiền vì còn có biết bao người đang cần đến ta, và bao nhiêu việc khác đang chờ ta hoàn tất.
Để không phải dẫn đến một cái kết đau, có đôi khi ta cần phải tỉnh thức và cảnh giác thật nhiều trước khi đi sâu vào một tương quan nào đấy. Đừng để cảm xúc và những thú vui mau qua che mờ đôi mắt. Đừng để cái tôi cao ngạo làm hại bản thân. Đừng để những lời mời mọc và ngọt ngào của cám dỗ khiến ta quên hết những giá trị của đạo đức lương tâm. Hãy biết làm chủ mình mọi nơi, mọi lúc và trong mọi hoàn cảnh!
Khi tình yêu tan vỡ, đó là khi con tim của ta vỡ tan, khi mà mọi kỳ vọng và ảo tưởng của ta không còn. Nhưng đó cũng là lúc ta học cách đứng lên, dùng nghị lực để chữa lành con tim mình. Và cùng với một niềm hy vọng vào tương lai, ta tập làm lại cuộc đời, đi tìm một tình yêu mới mà Tạo Hóa dành sẵn cho ta ở một nơi nào đó.
J.B Lê Đình Nam
No comments:
Post a Comment