Vậy là mùa Đông thứ 2 nơi mảnh đất tha
hương này đang đến với Em. Quả là thời gian trôi thật nhanh! Em mới ngồi đếm từng
ngày đặt chân đến đất nước Kăng gu ru mà tính đến hôm nay đã gần 2 năm. Thời
gian như không đợi ai bao giờ và với Em cũng vậy, nhìn lại 2 năm tưởng chừng
dài lắm nhưng nó đã và đang qua đi thật nhanh.
Mùa nào cũng thế, mỗi mùa đến là một nỗi niềm
trong Em lại trào dâng như muốn “ôm trọn”
nó để được cảm nhận “hương vị” đúng nghĩa theo thời gian và không gian. Đông
thường được nhắc đến với sự lạnh lẽo, buốt giá. Nhưng không chỉ là thế, bên cạnh
đó Đông cũng luôn mang theo những hơi ấm, hay những tia lửa tình yêu để đốt
cháy những cõi lòng cô đơn. Bởi thế, Đông đã thành khoảng thời gian mà nhiều bản
tình ca được ra đời dưới sự cảm nhận của nhiều nhạc sĩ.